“One day you’ll leave this world behind, so live a life you will remember.” Một nơi bạn có thể sống như thế là đảo Bích Đầm.
Tháng 10 năm 2024. Tôi bước vào phòng tập như mọi ngày. Tạ vẫn là mức quen thuộc – nhẹ nhàng để khởi động. Vậy mà chỉ sau một set Squat tưởng chừng như bình thường ấy, tôi tiệm cận một trong những nỗi sợ lớn nhất đời mình: bị liệt.
Không phải một ngày đặc biệt. Tôi không chủ quan. Cũng không phải overtraining. Chỉ là một biến cố bất ngờ xảy ra. Trên đảo Bích Đầm, mọi chuyện đều cảm thấy bình thường.
Túc may mắn khi còn có thể trải nghiệm và đi
Khi đứng dậy khỏi đòn tạ, tôi nhận ra có gì đó sai sai. Nửa thân dưới gần như không còn phản ứng. Mọi bước đi đều như bị rút cạn lực. Lên xe để về, tôi phải gồng từng đốt sống mới có thể nhấc chân qua yên. Về đến nhà, tôi đổ gục xuống giường – không còn thay nổi bộ đồ tập ướt đẫm mồ hôi.
Đầu tôi tỉnh táo. Nhưng cơ thể như phản bội. Tôi không thể làm gì ngoài nằm yên, hình dung về một cột sống đã tổn thương nghiêm trọng, về khả năng mất đi điều đơn giản nhất: tự do di chuyển.
Lúc ấy, mọi suy nghĩ trong tôi bị thu hẹp lại:
Không nghĩ đến người ghét mình.
Cũng chẳng nghĩ đến người mình không ưa.
Không phải là deadline, không là mục tiêu 6 tháng hay 1 năm.
Tôi chỉ có duy nhất một điều trong đầu:
“Làm ơn… Cho tôi được BÌNH THƯỜNG trở lại.”
Bích Đầm và mình ở đây thực sự hạnh phúc
Một tuần sau, tôi khoẻ hẳn.
Sau khi học với một người thầy là bác sĩ chuyên khoa I, tôi mới biết đó là biểu hiện của sốc tủy sống tạm thời, do chèn ép vùng cổ – dẫn đến ngắt tạm thời cảm giác và vận động phần thân dưới.
Tôi đã may mắn. Trong chuyến đi tới đảo Bích Đầm, tôi gặp được người thầy này.
Nhưng cú sốc đó để lại hai bài học khiến tôi thay đổi hoàn toàn cách nhìn về cuộc sống và huấn luyện.
Được ngắm nhìn và bước đi ở Đảo Bích Đầm
1️⃣ Kỹ thuật đúng vẫn chưa đủ
Là HLV, bạn có thể thực hiện chuẩn mực từng rep. Nhưng nếu không hiểu sâu hơn về giải phẫu, cơ chế tổn thương, các dạng nguy cơ đặc thù với từng thân thể, thì vẫn có thể xảy ra những tình huống bất ngờ.
Tôi bắt đầu học thêm. Quan sát. Tìm hiểu về cách phòng tránh chèn ép cổ khi squat. Tôi chuyển sang low bar squat, hoặc dùng khăn mỏng đệm gáy. Chuyến đi tới đảo Bích Đầm giúp tôi nhận ra điều này.
Đơn giản. Nhưng cứu được một người – có thể là chính mình.
2️⃣ Đi nhiều nhất có thể
Khi tai nạn xảy ra, điều khiến tôi hoảng sợ không phải là mất body, không phải là mất income, mà là:
“Nếu ngày mai không thể đi đâu nữa, mình có tiếc không?”
Tôi còn chưa kịp đi nhiều nơi. Chưa cảm được mùi biển buổi sáng ở một hòn đảo lạ. Chưa kịp thấy mình nhỏ bé giữa rừng già. Chưa kịp sống thật đủ.
Và từ đó, tôi hứa với bản thân: Khi còn khoẻ, sẽ sống đủ đầy nhất có thể.
Một trong những nơi khiến tôi yêu thêm quyết định đó. Gió, nắng, biển và sự vắng lặng nguyên bản. Ở nơi không có ồn ào thành phố, chỉ có tiếng gió và tiếng bước chân mình. Nơi bạn thấy mình đang sống.
Hải đăng Hòn Lớn
💚 Nếu bạn đang khoẻ – đừng chần chừ. Hãy đi khi còn đi được tới đảo Bích Đầm. Hãy sống khi còn sống được. Hãy yêu cơ thể này khi nó vẫn đang cho ta cảm giác của tự do.
“Live a life you will remember.”
✈️ Tour Hải Đăng Hòn Lớn – Đảo Bích Đầm 👉 Nhà tổ chức: Lâm Hoàng Tiến – Founder Vietnam Discovery Inbox để cùng nhau bắt đầu một hành trình – trước khi chúng ta không còn dễ dàng lên đường như hôm nay.