
Yahhh… hồi tưởng một chút về lần đầu tiên. Lúc đó Túc tập Gym được 5-6 năm nhưng không dám qua đỉnh 2. Buổi sáng hôm đó giây phút ngẩn ngơ nhìn 2 đồng đội của mình đi sang đỉnh 2. Một cảm giác vừa xấu hổ, vừa buồn vừa tiếc cứ trộn lẫn nhộn nhạo trong lòng nhưng đôi chân đơ cứng nhìn đường lên đỉnh 2 dốc đứng, não bộ phân tích và nói: “thồiii, đừng đi” và Túc chọn tin vào cảm giác của mình nhưng tự nói: “sớm thôi, mình sẽ đứng ở đỉnh 2”. Bài học 1: TIN VÀO CẢM GIÁC, NHƯNG TIN HƠN VÀO BẢN THÂN CHO LẦN SAU. KHÓ KHĂN LÀ ĐỂ VƯỢT QUA, KHÔNG PHẢI BỎ QUA.

Sau đó Túc cứ đợi mãi lần 2 leo lại nhưng đồng đội báo bận mãi. Túc thì mới chỉ leo 1 lần và chưa từng leo 1 mình. Đợi không đáng sợ, sợ là không biết đợi đến bao giờ và Túc quyết định đi 1 mình với sự chuẩn bị kỹ nhất có thể. Tham khảo hành trình từ mọi người đi trước, search “các tai nạn trên núi cô Tiên Nha Trang” thì không thấy gì và mang theo 1 vài dụng cụ bảo vệ nhỏ. Chọn lúc 6h sáng (ban ngày dù xuống trễ thì vẫn đỡ sợ và chắc chắn nhờ giúp đỡ được). Ở nhà Túc nhắn bạn thân giờ leo và dự định xuống đến mặt đất, nếu quá 1h sau vẫn chưa thấy tin nhắn từ Túc thì nhờ báo công an. Đến nơi giữ xe dưới chân núi Túc xin sđt anh chị ở đó để có vấn đề gì có người vác xuống mà anh chị cười ngất, vì người dân dưới núi coi việc lên xuống núi như thể thao dưỡng sinh thôi, chỉ có con gà công nghiệp chetnhat là Túc cảm thấy rén lần đầu leo
.

Những lần sau đó có đồng đội thì tốt, không cũng chẳng sao vì sau lần leo 2 thì Túc thấy núi vừa gần vừa an toàn. Tuy nhiên nếu cắm trại qua đêm thì cần nhóm bạn khoảng 5 người trở lên nếu toàn nữ và tốt nhất là có các bạn nam khoẻ mạnh. Khoảng 19h thành phố lên đèn lấp lánh, gió biển mơn man quẩn quanh cuốn quýt. Ngồi bên bếp lửa làm chút r.ự.ợ.u gạo hay Strongbow, vài chiếc xiên nướng và tâm sự cùng những người hiểu sự trong tâm mình… Sau đó vào lều ngủ và 4h30 ngày mai đón bình minh lên, mọi vật dần rõ ràng, không khí tươi mới đẫm tâm hồn. À thì ra dù HÔM TRƯỚC CÓ ĐEN TỐI CỠ NÀO THÌ RỒI CŨNG CÓ LÚC SÁNG LÊN VÌ ĐÓ LÀ QUY LUẬT CỦA ĐẤT TRỜI. Buồn xong sẽ đến vui, mùa Hè qua sẽ đến Thu,… cứ bình tĩnh.




